3. Phong cách nghệ thuật:

- Đề tài: NC thường viết về những cái nhỏ nhặt, xoàng xĩnh, tầm thường trong đời sống hàng ngày, từ đó, đặt ra những vấn đề có ý nghĩa xã hội to lớn, những triết lí sâu sắc về con người, cuộc sống và nghệ thuật.

- Cách miêu tả nhân vật: với việc đề cao con người tư tưởng, coi hoạt động bên trong của con người là nguyên nhân của những hành động bên ngoài, nhà văn luôn có hứng thú khám phá “con người trong con người”. Trong các sáng tác của mình, NC có khuynh hướng tìm vào nội tâm, đi sâu vào thế giới tinh thần của con người. Ông là nhà văn có biệt tài diễn tả, phân tích tâm lí nhân vật. Và đặc biệt sắc sảo khi phân tích, diễn tả những trạng thái, những quá trình tâm lí phức tạp, những hiện tượng lưỡng tính dở say dở tỉnh, dở khóc dở cười, mấp mé ranh giới giữa thiện với ác, giữa hiền và dữ, giữa con người với con vật,...

- Những biện pháp nghệ thuật quen dùng: độc thoại nội tâm, đảo lộn thời gian và không gian trong mạch tự sự của tác phẩm, tạo nên kiểu kết cấu tâm lí vừa phóng túng, linh hoạt, vừa nhất quán, chặt chẽ.

- Giọng điệu riêng: buồn thương chua chát, dửng dưng lạnh lùng mà đầy thương cảm, đằm thắm yêu thương,...